BREAKING NEWS
Showing posts with label Doanh nhân. Show all posts
Showing posts with label Doanh nhân. Show all posts

Friday, December 23, 2016

CEO Viettel: ‘Dám ước mơ có thể làm được điều phi thường’


"Nếu không có khát vọng và chủ động bước chân ra khỏi biên giới Việt Nam ngay từ khi còn là một doanh nghiệp viễn thông nhỏ bé thì Viettel đã không có một thị trường toàn cầu với 320 triệu dân và 100 triệu khách hàng như hôm nay".

Quyết đi để đánh thức tiềm năng người Viettel
Trong phần chia sẻ về những chặng đường đã qua, Tổng giám đốc Viettel nhắc lại thời khởi đầu đi ra nước ngoài năm 2006 khi công ty mới có 2 triệu khách hàng, đứng thứ 4 trong các nhà mạng di động tại Việt Nam. Thế nhưng, ban giám đốc vẫn quyết đi bởi chỉ như vậy mới giỏi hơn, cạnh tranh hơn và để đánh thức tiềm năng cũng như sự tài giỏi trong mỗi người Viettel.
Và hành trình 10 năm vươn ra thế giới, Viettel đã mang kiến thức, kinh nghiệm của mình, mang những điều tốt đẹp nhất từng làm được ở Việt Nam tới những quốc gia láng giềng và những quốc gia cách Việt Nam tới nửa vòng trái đất.
Năm 2006, Viettel mới có 2 triệu khách hàng; còn giờ đây là 100 triệu khách hàng trên toàn cầu, với lợi nhuận dự kiến trên 2 tỷ USD cho năm 2016.
“Viettel cũng đã thay đổi rất nhiều, nhưng có một điều đã và sẽ không hề thay đổi. Đó là khát vọng Viettel luôn cháy không ngừng. 10 năm tới đây, chúng tôi đặt mục tiêu trở thành một Tập đoàn Công nghiệp, Viễn thông Toàn cầu, không chỉ cung cấp dịch vụ viễn thông, CNTT mà sẽ tham gia vào nghiên cứu, sản xuất thiết bị công nghệ cao. Từ một Công ty dịch vụ thành một Công ty công nghệ”, ông Hùng công bố.
Người đứng đầu Viettel cũng chia sẻ niềm tự hào khi được Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, cùng sự ủng hộ của Thủ tướng Campuchia, Lào, đã giao cho tập đoàn này trách nhiệm hiện đại hoá mạng viễn thông bằng công nghệ 4G, hỗ trợ xây dựng Chính phủ điện tử cho cả ba quốc gia.
Đặc biệt, Viettel sẽ triển khai mức cước gọi giữa thuê bao của Viettel tại 3 nước như trong nước (không còn cước roaming quốc tế). “Đây là câu chuyện thế giới phẳng về viễn thông đầu tiên trên thế giới”, ông Hùng khẳng định.

Động lực là khát vọng
Sau khi bày tỏ niềm tự hào vì được giao trọng trách, Tổng giám đốc Viettel chia sẻ về nguyên nhân giúp tập đoàn này đạt được những kết quả phi thường:
“Nếu không có khát vọng phải vươn lên làm chủ, bằng cách xin cho được giấy phép kinh doanh viễn thông ngay từ khi còn đi xây lắp thuê thì đã không có một doanh nghiệp viễn thông hàng đầu Việt Nam là Viettel hôm nay, với doanh thu năm 2016 là trên 10 tỷ đôla, lợi nhuận trên 2 tỷ đôla.
Nếu không có khát vọng phải tự mình dựng lên một mạng viễn thông của người Việt Nam, do người Việt Nam thiết kế, lắp đặt, vận hành và khai thác ngay từ khi Viettel còn là một Công ty rất nhỏ với hơn trăm người thì đã không có một Viettel có đủ tri thức để đi ra nước ngoài.
Nếu không có khát vọng mỗi người dân Việt Nam phải có một chiếc máy điện thoại di động ngay từ khi bắt đầu dựng những trạm phát sóng đầu tiên thì Việt Nam không thể có một cuộc bùng nổ viễn thông, được thế giới nhắc đến như là một hiện tượng như vậy.
Chỉ trong vòng 4 năm, sau khi Viettel tham gia thị trường viễn thông, thì mật độ điện thoại di động tại Vietnam tăng từ 4% lên 100%. Trong khi 10 năm trước đó, mật độ điện thoại di động chỉ tăng được tới 4%.
Nếu không có khát vọng và chủ động bước chân ra khỏi biên giới Việt Nam ngay từ khi còn là một doanh nghiệp viễn thông nhỏ bé thì Viettel đã không có một thị trường toàn cầu với 320 triệu dân và 100 triệu khách hàng như hôm nay”.
Và đặc biệt, ông Hùng nói về động lực từ những người tiền nhiệm với sự biết ơn: “Nếu không có những khát vọng được nuôi dưỡng một cách đầy quả cảm của các thế hệ đi trước, sẽ không có một Viettel ngày hôm nay.
Các chú, các anh và nhiều thế hệ Viettel đã chứng minh rằng, ngay từ khi còn rất nhỏ, chúng ta đã có thể làm những việc lớn, đã chứng minh rằng những người bình thường dám ước mơ thì có thể làm được những điều phi thường”.
Tổng Hợp

Friday, December 9, 2016

Chân dung vị CEO ‘điên’ nhất Nhật Bản: Hoàn thành chương trình cấp 3 trong 2 tuần, lập kế hoạch kinh doanh 300 năm cho công ty

Triết lý kinh doanh của Masayoshi Son là "liều ăn nhiều".


Masayoshi Son hiện là một trong những người đàn ông giàu có bậc nhất tại Nhật Bản. Ông chính là Chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành của tập đoàn Softbank - đế chế truyền thông đồng thời là đơn vị đầu tư mạo hiểm vào hơn 1.300 Công ty công nghệ điển hình như: Yahoo Japan Corp., Zynga Inc, GungHo Online Entertainment Inc, Alibaba hay Cheezburger Network (hệ thống sở hữu nhiều trang web hài), Buzzfeed Inc…
Đã có thời kỳ, chính xác là thời điểm hoàng kim của cơn sốt dot.com, trên toàn thế giới, tài sản của Masayoshin Son tại Softbank và các công ty phần mềm được định giá tới 76 tỉ USD. Khi đó Masayoshin Son là người giàu nhất thế giới chứ không phải Bill Gates.
Tuy nhiên, để đến được với vinh quang ngày hôm nay, Masayoshi đã phải trải qua chặng đường dài đầy khó khăn.
Tuổi thơ cơ cực, hoàn thành chương trình cấp 3 sau 2 tuần
Sinh ra trong một gia đình làm nghề nuôi heo ở khu ổ chuột làng Tusu thuộc hạt Saga, vùng Kyushu, Masayoshi phải chịu không ít sự kỳ thị của bạn bè khi tới trường. Chính vì vậy ông phải vất vả thuyết phục bố mẹ cho mình tới Mỹ vào năm 17 tuổi. Ngay khi nhập trường cấp 3 mới, ông đã tới gặp hiệu trưởng và khẳng định rằng mình đã biết hết mọi kiến thức trong sách giáo khoa và muốn được làm bài thi tốt nghiệp ngay lập tức.
Trước một cậu bé có phần ngang ngược đó, vị hiệu trưởng dĩ nhiên không đồng ý. Nhưng sau đó Masayoshi đã không bỏ cuộc mà tiếp tục gặp hiệu trưởng nhiều lần nữa cuối cùng vị này cũng phải gật đầu đồng tình. Kết quả là Masayoshi đã vượt qua bài thi và hoàn thành chương trình cấp 3 chỉ sau 2 tuần nhập học.
Lên tới bậc Đại học, ông Son theo đuổi ngành kinh tế tại Đại học UC Berkeley. Tuy nhiên trong một lần tình cờ lướt qua tạp chí khoa học, ông bị cuốn hút bởi một bức ảnh khá lạ, có hình dạng như sơ đồ một thành phố trong tương lai. Sau khi được một người bạn giải thích, chàng trai Masayoshi 19 tuổi khi ấy mới biết đó chính là một tấm microchip. Kể từ đó ông có tình yêu đặc biệt với máy tính.
Năm 1978, chàng sinh viên 19 tuổi khoa kinh tế học không có một đồng vốn, cũng chả có chút kiến thức gì về công nghệ, nhưng lại có thể tập hợp một nhóm các chuyên gia để rồi phát minh thành công một chiếc máy dịch thuật biết nói và bán lại cho tập đoàn Sharp với giá 100 triệu yên (gần 1 triệu USD). Không ai tin rằng câu chuyện này là có thật. Số tiền này cũng là cơ sở giúp ông tạo dựng công ty sau này.
Softbank khởi nguồn là công ty phân phối phần mềm có tên Nihon SoftBank năm 1981 – sau đó được rút gọn thành SoftBank năm 1990. Khởi đầu chỉ và vỏn vẹn 2 nhân viên tại một căn hộ chật chội ở Tokyo, Masayoshi Son sau này đã biến Softbank trở thành đế chế kinh doanh hàng đầu Nhật Bản với gần 70.000 nhân viên trên khắp thế giới. Trong giai đoạn từ 2009 – 2014, vốn hóa thị trường của Softbank đã tăng trưởng tới 557% - mức tăng trưởng cao thứ 4 trong lịch sử toàn thế giới.
Thành công nhờ triết lý kinh doanh “liều ăn nhiều”
Vài năm sau, ông Son tham gia vào nhiều dự án ở đa dạng lĩnh vực, từ thiết bị truyền dẫn điện thoại, xuất bản tạp chí, hội chợ triển lãm Comdex đến dịch vụ Internet băng thông rộng.
Năm 2006, ông quyết định mua lại bộ phận điện thoại di động của Vodafone và đặt ra kế hoạch vượt mặt gã khổng lồ DoCoMo của Nhật trong vòng 10 năm. Lúc đó, “tất cả mọi người đều chế nhạo tôi vì quyết định hoang tưởng này”, ông Son nhớ lại.
Chỉ sau đó 1 năm, SoftBank là công ty đầu tiên bán ra chiếc iPhone tại Nhật với chiến dịch marketing rất khác thường. Nhờ đó, số lượng thuê bao đã tăng gấp đôi và bám sát đối thủ lớn nhất của họ là DoCoMo.
Tiếp đó vào năm 2012, ông Son lại có một quyết định vô cùng táo bạo là thâu tóm 70% cổ phần nhà mạng Sprint tại Mỹ với giá trị 20 tỷ USD. Thương vụ này giúp SoftBank trở thành nhà mạng lớn thứ 3 thế giới, chỉ sau AT&T Wireless và Verizon.
Nhờ đó, ông đã thực hiện được tham vọng của mình là vượt mặt đối thủ DoCoMo sớm hơn tới tận 4 năm. SoftBank tiếp tục chiến lược là đầu tư dàn trải, Yahoo hay Alibaba cũng đều nằm trong tầm ngắm.
Khi Yahoo mới thành lập vào giai đoạn 1995, ông Son đã ngay lập tức tiếp cận lãnh đạo Yahoo, và chào mời mua gần 40% cổ phần công ty với giá 105 triệu USD. Đề nghị này đã làm chính sáng lập gia Yahoo – ông David Yang phải ngỡ ngàng.
“Ai cũng nghĩ ông ấy bị điên. Vì chỉ có điên mới bỏ ra 100 triệu USD mua cổ phần một công ty còn trứng nước. Nhưng đơn giản là vì ông ấy đã nhìn được trước viễn cảnh của 15 năm sau”. Ông Son đã đúng. Sau gần 2 thập kỷ những người chủ vô danh năm nào của Yahoo nay đã trở thành tỷ phú, khoản đầu tư của ông đã tăng lãi hàng chục lần.
Nói đến các phi vụ đầu tư thành công của SoftBank, không thể không kể tới trường hợp của Alibaba. Vào năm 2000, ông Son bỏ ra 20 triệu USD đặt cược vào Alibaba – lúc đó chỉ là một cổng điện tử nhỏ kết nối các nhà sản xuất Trung Quốc với người mua ở nước ngoài. Giờ đây, khi Alibaba lột xác trở thành công ty thương mại điện tử lớn nhất Đại lục, cổ phần của SoftBank được định giá vào khoảng 58 tỷ USD – cao gấp 2.900 lần khoản đầu tư ban đầu. Dẫu vậy, cuối năm ngoái, Softbank đã bán toàn bộ số cổ phần tại đây để lấy vốn tiếp tục thực hiện những khoản đầu tư tiếp theo.
Thương vụ thâu tóm ARM cũng được coi là một canh bạc lớn của ông Son, với giá trị lên đến 32 tỷ USD tức là cao hơn cả thương vụ Sprint. Tuy nhiên ARM đang có một vị thế khác hẳn với Sprint trước đây.
Kiến trúc chip xử lý di động của ARM đang được sử dụng phổ biến nhất hiện nay, với các khách hàng lớn như Apple hay Samsung. Số lượng các con chip di động sử dụng kiến trúc ARM đã tăng lên 15 tỷ, đủ để thấy tiềm lực phát triển của hãng thiết kế này.
Có vẻ như lần này vị CEO của SoftBank đã có một thương vụ đầu tư đúng đắn, hay như đánh giá của các chuyên gia là khả năng chiến thắng rất cao.
Gặt hái thành công không ít nhưng cũng chính sự liều lĩnh trong kinh doanh cũng khiến ông Son có đôi ba lần nếm trải thất bại, thậm chí trên bờ vực phá sản. Nhưng với tinh thần của một Samurai thời hiện đại, vượt khó vươn lên cùng với sự liều lĩnh trong kinh doanh đã khiến ông vực dậy và thành công ngoài mong đợi. Trong văn phòng của Masayoshi Son luôn có một bức chân dung Ryoma Sakamoto – một Samurai nổi tiếng của Nhật Bản ở thế kỷ 19 để mỗi sáng nhắc ông phải đưa ra những quyết định sáng suốt và quyết đoán như Samurai.
Lập kế hoạch kinh doanh 300 năm
Son là doanh nhân bị ám ảnh bởi tương lai. Trong suốt buổi công bố kết quả kinh daonh tháng trước, ông nói rằng muốn trở thành Warren Buffett trong lĩnh vực công nghệ và ông đã lập ra kế hoạch kéo dài 300 năm cho Softbank. Vâng, chính xác, 300 năm. Theo kế hoạch này, tới năm 2040, Softbank sẽ đầu tư vào 5.000 công ty làm cơ sở cho những thế hệ kế nghiệp ông sau này.
Ông ấy muốn công ty của mình giúp phá bỏ những rào cản về ngôn ngữ và cho phép mọi người giao tiếp dễ dàng hơn.
Trong năm 2010, ông đã đặt một câu hỏi dành cho những người theo dõi mình trên Twitter rằng: “Điều đáng buồn nhất trong cuộc đời các bạn là gì?" Câu trả lời phổ biến nhất là cái chết, sự cô đơn và nỗi thất vọng.
Nhận được quá nhiều lời phản hồi như vậy, Softbank đã thêm một mục tiêu vào triết lý kinh doanh của tập đoàn: Đảm bảo chắc chắn không ai phải cô đơn. Và kết quả là Softbank đã hợp tác cùng Foxconn để tạo ra robot Pepper để học cách yêu thương mọi người.
Với triết lý kinh doanh "điên" như vậy, ông Son hiện trở thành hình mẫu doanh nhân dám chấp nhận mạo hiểm, có trách nhiệm với xã hội để thế hệ khởi nghiệp noi theo.
Theo Trí Thức Trẻ/Tổng hợp

Tuesday, November 22, 2016

COO của FB - Sheryl Sandberg - trở thành người đàn bà quyền lực trong giới kinh doanh như thế nào?

Bốn trong số 8 bài học thành công của Sheryl bao gồm: Đừng sợ công khai giờ làm việc, chủ động - thận trọng, luôn là chính mình và ngừng tự so sánh bản thân.

 Sheryl Sandberg - Người đàn bà quyền lực trong giới kinh doanh

Sheryl Sandberg là nữ cổ đông đầu tiên trong Hội đồng quản trị của Mạng xã hội phổ biến nhất thế giới Facebook từ năm 2012 đến nay. Trước khi gia nhập Facebook, Sheryl là Phó chủ tịch phát triển và bán hàng trực tuyến toàn cầu của Google. Năm 2013, bà đã xuất bản cuốn sách: Phụ nữ nỗ lực và sẵn sàng để dẫn đầu. Cuốn sách chia sẻ những quan điểm của Sheryl về sự thành công của một người lãnh đạo.

Đừng sợ khi công khai giờ làm việc

Nếu bạn đang có một công việc tốt và thường rời công ty lúc 5:30 pm, ít khi làm thêm giờ thì đừng quá căng thẳng vì điều đó. Đừng ngại ngần khi chia sẻ công khai giờ làm việc của bạn. Bạn có thể rời văn phòng đúng giờ vì bạn đã làm việc chăm chỉ và hoàn thành công việc đúng hạn. Bạn không nhất thiết phải chứng tỏ bản thân qua thời gian làm việc. Làm việc năng suất sẽ đem lại thành quả tốt hơn nhiều so với việc tốn quá nhiều thời gian.

Hãy chủ động và thận trọng

Nhiều nhà lãnh đạo luôn bận rộn khi làm việc với máy tính và các dữ liệu ngay cả khi họ đang ở một cuộc họp khác. Một người lãnh đạo thực sự sẽ chủ động với công việc và vai trò của họ. Trong cuộc họp, họ sẽ tập trung để phác thảo ý tưởng, tầm nhìn và phản hồi về ý tưởng của mọi người. Bạn cần suy xét về những thứ quan trọng và tập trung vào công việc đúng lúc, đúng chỗ.

“Một người không thể làm lãnh đạo nếu cô ấy luôn đợi người khác yêu cầu phải làm gì”, Sheryl khẳng định.

Luôn luôn là chính mình

Hầu hết các ông chủ lớn cố gắng che giấu cảm xúc thật và thay đổi hành vi để phù hợp với vị trí của họ. Trong quá trình đó, họ có thể đã từ bỏ bản ngã. Hãy nhớ, dù bạn làm bất kỳ điều gì, đừng bao giờ quên đi bản chất đích thực của bản thân. Kiên định và không đánh mất chính mình là điều quan trọng nhất để bạn có thể tiếp tục thăng tiến trong sự nghiệp.

Hãy là nguồn động lực của chính mình

Cách nhìn nhận bản thân rất quan trọng đối với sự thành công của bạn. Hãy tự tin và đừng tự trách bởi những điều bạn đã làm. Mọi điều xảy đến với bạn đều mang một bài học nào đó. Hãy hành động để người khác có thể nhận thấy khả năng của bạn.

Sai lầm không định nghĩa con người bạn

Có thể thất bại và sai lầm khiến bạn xấu hổ. Đừng để một sai lầm khiến bạn chệch hướng. Dù, quá khứ tốt hay không, bạn cũng nên thoát khỏi nó và hành động tích cực hơn. Trong cuốn sách cá nhân, Sheryl thừa nhận, cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến sự nghiệp của bà nhiều nhất khi bà ly hôn. Tuy nhiên, Sheryl đã kiểm soát bản thân, vượt qua giai đoạn tăm tối và trở thành một trong những người có ảnh hưởng nhất trên thế giới.

Ngừng tự so sánh bản thân

Ai cũng có điểm mạnh, điểm yếu riêng của mình. Con đường cuộc sống của mỗi người bạn gặp trong cuộc đời không giống nhau. Đừng để quyết định của người khác ảnh hưởng đến con đường của bạn. Dựa vào quyết định của chính bạn, nếu không hài lòng, hãy làm lại từ đầu, kiên định và tiến về phía trước.

Đừng quá cầu toàn

Sự hoàn hảo có thể là sự mong chờ đáng thất vọng nhất. Không ai có thể hoàn hảo được. Tập trung vào các nhiệm vụ và hoàn thành chúng tốt nhất có thể. Những khó khăn sẽ chính là động lực cho bạn. Hoàn thành tất cả nhiệm vụ đôi khi sẽ tuyệt hơn là cố gắng làm hoàn hảo chỉ một thứ.

Làm những điều bạn hứng thú

Đây là điều hiển nhiên. Nếu bạn muốn thành công, bạn phải đam mê và có hứng thú khi thực hiện những công việc đó. Dù bạn lựa chọn phát triển sự nghiệp hay nuôi con, hãy đầu tư 100% sự tập trung và khả năng, bạn chắc chắn sẽ tạo nên sự khác biệt.
Tổng Hợp

Friday, August 12, 2016

5 bước để trở thành "boss tài năng", khiến nhân viên tâm phục của Iron man đời thực - Elon Musk

Elon Musk là một nhà phát minh, doanh nhân, tỷ phú nổi tiếng. “Nhà kiến tạo tương lai” chính là cha đẻ của SpaceX, Tesla Motors và PayPal. Không chỉ là một “quái vật trong làng công nghệ”, Iron man đời thực còn là một boss tài năng với nhiều nét đột phá trong lãnh đạo mà bất kỳ ai cũng cần phải học tập.


5 bước để trở thành "boss tài năng", khiến nhân viên tâm phục của Iron man đời thực - Elon Musk

Chiến đấu và chiến đấu không ngừng
Nhiều nhà lãnh đạo đặt nặng lối suy nghĩ “chỉ cần hoàn thành” hoặc chấp nhận rằng điều đó tốt cho dù không phải như vậy. Chính suy nghĩ này khiến nhiều công ty trở nên tầm thường.
Tuy nhiên, Musk hoàn toàn trái ngược. Ông là một chiến binh dai sức và phản đòn rất nhanh, mạnh. Musk thực hiện niềm đam mê, biến những ước mơ “không tưởng” thành sự thật và luôn bị ám ảnh bởi nó.
Đối với Musk, công việc quan trọng như sự sống và luôn nỗ lực hết mình để hoàn thành. Ông thừa nhận, bản thân dành mọi thời gian hình thành ý tưởng và thực hiện. Musk bị ám ảnh từ những chi tiết nhỏ nhất và đặt kỳ vọng rất cao cho bản thân, các sản phẩm và đội ngũ của mình.
“Quái vật” công nghệ từng bị cáo buộc không nhân nhượng, đôi khi bất hợp lý, sẵn sàng phá hỏng mọi thứ và bắt đầu lại khi nó không theo ý muốn.
Ông cũng sẵn sàng chỉ trích những ý tưởng nghèo nàn xung quanh và muốn đẩy chúng vượt quá giới hạn. Bởi, một tinh thần làm việc không ngừng, phấn đấu xuất sắc và vượt qua sự tầm thường mới có thể tạo ra sự khác biệt.
Say mê thương hiệu như một tôn giáo
Từ những cuộc đàm phán đầy cảm hứng, tình yêu mà Musk dành cho Tesla và các công ty khác của ông là không thể phủ nhận.
Tình yêu ấy xuất phát từ trái tim, nuôi dưỡng từ sự tồn tại, quyết liệt bảo vệ và nhiệt tình phát triển. Nhiên liệu chính là niềm tin tưởng, tôn trọng và thậm chí là tôn thờ.
Là một lãnh đạo, cần phải truyền lửa cho nhân viên giống như cách bạn “cưng chiều” thương hiệu của mình. Đơn giản, nếu bạn muốn người khác yêu điều gì, trước hết bạn phải yêu nó.

Thay đổi doanh nghiệp bằng những điều tưởng chừng như không thể
Huyền thoại quyền anh Muhammad Ali từng khẳng định, "Không thể" chỉ là khái niệm mà những kẻ nhỏ bé dùng để hô hào, bởi họ được sinh ra có đặc quyền hơn người mà không biết sử dụng nội lực để thay đổi nó. "Không thể" không phải là chân lý, mà nó là sự lựa chọn. "Không thể" không phải là một lời tuyên bố, mà đó là sự thách thức. "Không thể" chỉ mang tính nhất thời và hư vô.
Những người lãnh đạo thiếu tầm nhìn không thể truyền cảm hứng cho đồng đội, tạo động lực thực hiện hoặc tạo ra bất cứ điều gì có giá trị thực. Thị lực kém, tầm nhìn hạn hẹp, đây là nguyên nhân số 1 khiến nhiều công ty thất bại thảm hại.
Musk khác người bởi “dám nghĩ, dám làm” những điều tưởng chừng như điên rồ và luôn tin tưởng vào nó. Người đàn ông với ước mơ “kiến tạo tương lai” luôn rực lửa bởi những tham vọng khác người, vượt xa suy nghĩ của mọi người xung quanh.
Bỏ qua tầm nhìn hạn hẹp và luôn theo đuổi ước mơ
Musk đã dành cả cuộc đời để chứng minh mọi người sai. Ông đã xây dựng hiệu quả một đội quân luôn tin vào sứ mệnh của mình và hỗ trợ “nhất cử nhất động” của boss. Sự hoài nghi của người khác không thể làm lung lay trái tim sắt đá, Musk vẫn tiếp tục chiến đấu cho niềm tin và thách thức những người phản đối.
Khi tạo ra đứa con tinh thần SpaceX: chuyên phát triển và sản xuất các thiết bị phóng vào không gian, tập trung vào việc cải tiến công nghệ tên lửa, nhiều người cười nhạo, Musk ngông cuồng và thách thức nhau xem “kẻ quái dị” này làm nên trò trống gì .
Tuy nhiên, chẳng bao lâu, hai sản phẩm tên lửa đầu tiên là Falcon 1 và Falcon 9 như một mũi tên “đâm thẳng” vào những kẻ cho rằng: SpaceX sẽ không bao giờ có thể đưa tàu vũ trụ vào không gian.
Musk luôn dùng năng lực và hiện thực để chèo lái công ty, dù trong giai đoạn khủng hoảng. Ai cũng có thể thấy, thực tế chính là cách chứng minh tốt nhất, hơn bất kỳ lời hứa hẹn, phân minh nào.
“Khác người” mới có thể thành công
Khách hàng sẽ cảm thấy chán ngán nếu nhà hàng nào cũng có thực đơn giống nhau, không có điểm nhấn nổi bật. Hiện nay, hàng nghìn công ty, doanh nghiệp ganh đua trong cuộc chiến hỗn loạn, thương hiệu của bạn dễ dàng bị chìm nghỉm giữa muôn màu sắc đồng điệu. Do đó, dám thể hiện sự khác biệt mới có thể thành công.
Chưa cần nói đến mọi “kiệt tác” của Musk, chỉ riêng Tesla thôi đã là một sự khác biệt. Năm 2004, Musk đã “đổ” 70 triệu USD vào Tesla Motors, một công ty xe điện đồng sáng lập bởi Martin Eberhard. Ông chính là “cha đẻ” của xe điện Tesla thân thiện với môi trường, loại xe giúp giảm mức độ tiêu thụ nhiên liệu hóa thạch gây ra hiện tượng nóng lên toàn cầu. Mục đích xa hơn của Elon Musk là nhắm đến những người giàu có, và những người mua xe sẽ có thể tài trợ cho các dự án nghiên cứu và phát triển xe điện giá rẻ.
Một nghiên cứu gần đây được tiến hành bởi chuyên gia tư vấn và công ty nghiên cứu thị trường Pied Piper, Tesla là thương hiệu bán hàng tồi tệ nhất trong số tất cả các thương hiệu hàng đầu. Tuy nhiên, đó chính xác những gì Musk dự định.
Ông truyền đạt với nhân viên bán hàng: "Mục tiêu và số liệu duy nhất thuộc sự thành công là tận hưởng những trải nghiệm từ khách hàng, điều mà bạn mong đợi sẽ không lặp lại lần nữa".

Wednesday, July 13, 2016

Tự truyện CEO Starbucks: Xây dựng một hệ thống quản lý công ty là việc tôi cũng không làm được

Một doanh nghiệp không có định hướng hay tầm nhìn cũng như một cái xác không hồn và rất khó để khuyến khích nhân viên làm việc vì một mục tiêu cao đẹp hơn. Tuy nhiên, một công ty không thể hoạt động và lớn mạnh mà chỉ có ý tưởng không được. Rất nhiều doanh nghiệp đã bị phá sản bởi người quản lý không biết cách điều hành.

Tự truyện CEO Starbucks: Xây dựng một hệ thống quản lý công ty là việc tôi cũng không làm được
Không ai nghi ngờ niềm đam mê của Howard Schultz, CEO Starbucks với cà phê. Tuy nhiên, để một bộ máy ngày càng phình to hoạt động trơn tru, chỉ có niềm đam mê thôi là chưa đủ. Starbucks cần phải có một cơ chế điều hành và quản lý chặt chẽ. Điều này càng quan trọng hơn khi Starbucks luôn phải tiếp xúc với người dùng đầu cuối, vốn khó tính và đôi khi, không biết mình thực sự muốn gì.
Dù sao thì, Howard Shultz có biệt tài nhìn ra điểm mạnh của người khác để bù đắp cho những thiếu sót của ông. Trong cuốn sách “Pour your heart into it” (Dốc hết trái tim), ông đã chia sẻ suy nghĩ của mình về điều này.
Giám đốc tài chính Orin Smith đã từng nói với tôi rằng việc xây dựng hệ thống quản lý cho một doanh nghiệp là rất khó.
Một doanh nghiệp không có định hướng hay tầm nhìn cũng như một cái xác không hồn và rất khó để khuyến khích nhân viên làm việc vì một mục tiêu cao đẹp hơn.
Tuy nhiên, một công ty không thể hoạt động và lớn mạnh mà chỉ có ý tưởng không được. Rất nhiều doanh nghiệp đã bị phá sản bởi người quản lý không biết cách điều hành.
Hệ thống quản lý, các quy định, trình tự làm việc và những yếu tố cơ bản khác trong công ty là điều cần thiết để xây dụng một doanh nghiệp trước khi những ý tưởng được thực hiện và tầm nhìn của nhà quản lý được thực thi.
Đây quả là một điều khó khăn với đội ngũ quản lý như chúng tôi. Tôi đã luôn lo sợ rằng khi công ty mở rộng và trở nên lớn mạnh, Starbucks sẽ trở nên quan liêu, cứng nhắc và chỉ chú trọng đến những lợi ích thực tế thay vì những giá trị phi vật thể mà các nhà sáng lập ban đầu hướng tới.
Để thành công, tôi cho rằng các mô hình kinh doanh cần cân bằng giữa 2 yếu tố: niềm đam mê, những giá trị phi vật thể và hệ thống quản lý chặt chẽ, tập trung vào những lợi ích thực tế.
Vì vậy, những doanh nhân thành đạt là những người hiểu tầm nhìn cũng như ý tưởng của mình là gì, đồng thời biết phải cần một hệ thống quản lý cũng như cơ cấu công ty như thế nào để hiện thực hóa chúng.
Đối với tôi, việc xây dựng một hệ thống quản lý và cơ cấu công ty yêu cầu những kỹ năng mà tôi không có đầy đủ. Chúng cũng không phải là niềm đam mê của tôi.
Theo tôi, một nhà sáng lập có tầm nhìn nên tìm kiếm một nhà quản lý giỏi để thiết lập hệ thống cơ cấu kinh doanh mà không làm ảnh hưởng quá nhiều đến những giá trị phi vật thể mà ban đầu đặt ra. Tuy nhiên, người quản lý này cũng phải hiểu được tầm quan trọng của những quy định cứng nhắc cũng như những suy nghĩ thực tế trước các ý tưởng và tầm nhìn cao xa.
Tại Starbucks, ông Orin là một nhà quản lý như vậy. Phong cách làm việc của ông Orin khá trầm tĩnh, vững chắc và chăm chỉ. Ông ấy luôn mang theo một cuốn sổ và một chiếc bút để ghi chú lại các vấn đề phát sinh, sau đó suy nghĩ cẩn thận trước khi đưa ra phương án giải quyết ổn thỏa nhất.
Khác với ông Orin khi luôn lắng nghe cẩn thận và thu thập mọi thông tin có thể, tôi lại là người có thiên hướng ra quyết định nhanh chóng và bắt tay vào làm ngay lập tức.
Khi ông Orin gia nhập Starbucks vào năm 1990, hệ thống quản lý của công ty khi đó vẫn chưa được chuyên nghiệp hóa. Thời kỳ đó, Starbucks vẫn còn là một doanh nghiệp non trẻ.
Dẫu vậy, dù đã gia nhập Starbucks nhưng ông Orin không biến chúng tôi thành một tổ chức có cơ ấu hoạt động chuyên nghiệp cứng nhắc mà bỏ qua những giá trị ban đầu. Thay vào đó, ông Orin thiết lập một hệ thống quản lý linh động, vừa đủ tầm cho một công ty còn mới như Starbucks, đảm bảo mọi việc tiến hành theo quy định nhưng vẫn không làm mất đi bản sắc văn hóa của doanh nghiệp.

Ông Orin Smith
Ông Orin đã thuê những nhân viên chuyên ngành làm thời vụ cho các vị trí quan trọng như kế toán, tài chính, thuế và luật pháp, quản lý thông tin... và dần chuyên nghiệp hóa các khâu hoạt động của công ty.
Trong quá trình hoàn thiện cơ cấu tổ chức với Orin, tôi nhận ra rằng việc chuyên nghiệp hóa và tổ chức một bộ máy chặt chẽ không hoàn toàn xấu. Thay vào đó, chúng khiến Starbucks lớn mạnh và giúp chúng tôi tiết kiệm được thời gian giải quyết những vấn đề nhỏ cho những mục tiêu quan trọng hơn.
Khi Starbucks phát hành cổ phiếu lần đầu ra công chúng (IPO), đội ngũ lãnh đạo của chúng tôi được truyền thông chú ý nhiều hơn. Theo họ, tôi chỉ là một nhà sáng lập trẻ mới 38 tuổi với niềm đam mê, nhiệt huyết nhưng thiếu kinh nghiệm và thực tế. Tuy nhiên, khi nhìn sang Orin, họ thấy một nahf lãnh đạo 50 tuổi ổn định, đáng tin cậy, và sẵn sàng giải thích mọi vấn đề về số liệu hay kỹ thuật cho nhà đầu tư.
Ý tưởng của tôi và sự điều hành của Orin đã kết hợp hoàn hảo nhằm tạo nên thành công cho Starbucks. Công ty vẫn giữ được những giá trị vốn có trong khi đạt được lợi nhuận thực tế.
Rất nhiều doanh nghiệp đã không thành công để có thể IPO hoặc sống sót sau IPO. Nguyên nhân là họ không giữ được những giá trị vốn có để khuyến khích nhân viên làm việc khi thiết lập một hệ thống kinh doanh quá thực tế, hoặc quá mù quáng theo đuổi những ý tưởng cao xa mà xa rời thực tại.
Ông Orin như là một hậu phương vững chắc của Starbucks cho thành công của công ty, qua đó giúp tôi tập trung được vào những mục tiêu khác. Tại Starbucks, các cửa hàng chi nhánh, thương hiệu, phong cách... là những thành công và sự hào nhoáng bên ngoài, trong khi chính sự vững mạnh của hậu phương mới làm nên thành công về tài chính cho công ty như ngày hôm nay.
Rõ ràng, ông Orin đã đóng góp to lớn cho sự thành công của Starbucks. Nếu không có nhà quản lý này, tôi đã không có được những gì như hôm nay.

Friday, July 1, 2016

Thất bại với fastfood hiện giờ chưa thấm gì so với 30 năm sóng gió thương trường mà "vua hàng hiệu" Hạnh Nguyễn đã trải qua

Nổi tiếng với mỹ danh “Vua hàng hiệu” nhưng có lẽ ông Johnathan Hạnh Nguyễn lại không gặp thời khi kinh doanh nhượng quyền fastfood.




Ông Johnathan Hạnh Nguyễn
Mảng kinh doanh nhượng quyền những năm qua ngốn không ít tiền của ông Hạnh Nguyễn, nhưng hiệu quả chưa như kỳ vọng.
Burger King đang khó tứ bề, đóng cửa liên tục ở Sài Gòn và Hà Nội, và mất dấu hẳn ở Đà Nẵng và Đồng Nai. Domino’s Pizza và Popeyes Chicken vẫn đang nặng nợ. Dunkin' Donuts, Illy chỉ mới vừa hòa vốn.
Cùng nhìn lại những thăng trầm trên thương trường của vị doanh nhân này để thấy rằng những khó khăn hiện tại với fastfood chưa là gì so với những sóng gió mà ông từng nếm trải trên thương trường suốt 30 năm qua.
Với những kinh nghiệm này, biết đâu vị doanh nhân này sẽ có cách xoay chuyển tình thế bí bách hiện tại.
10 năm thâm niên làm thanh tra tài chính cho Boeing Subcontractors
Johnathan Hạnh Nguyễn sinh năm 1951 tại Nha Trang và là con trưởng trong một gia đình có 8 anh chị em. Cha ông là người kinh doanh đa nghề nổi tiếng trước năm 1975 từ thuốc tây, bảo hiểm, ngân hàng, xuất khẩu gỗ… Từ khi còn đi học, ông được cha mình rèn giũa kinh doanh, vào rừng cùng các chuyên gia Nhật để học đo đạc, chọn gỗ xuất khẩu.
Năm 23 tuổi, ông sang định cư tại Philippines rồi sau đó đi du học Mỹ. Trước khi khởi nghiệp kinh doanh, ông có thâm niên 10 năm làm thanh tra tài chính cho Boeing Subcontractors.
Lập công lớn khi mở đường bay Philippines, nhưng 4 năm kinh doanh hàng không chịu lỗ đến 5 triệu USD
Năm 29 tuổi, ông Johnathan Hạnh Nguyễn kết hôn với cháu gái của Tổng thống Philippines Marcos.
5 năm sau, ông là người có công lớn khi giúp mở đường bay TPHCM – Manila. Điều này có ý nghĩa thực sự quan trọng, bởi thời kỳ thập niên 1980, Việt Nam chịu lệnh cấm vận của Mỹ và chỉ có 2 cửa ngõ hàng không để đi ra thế giới là Việt Nam – Bangkok và Việt Nam – Moscow.
Nhằm phá vỡ sự bế tắc trong giao thương, Chính phủ đã tìm nhiều cách thiết lập đường bay mới sang một số quốc gia Đông Nam Á, nhưng vì nhiều lý do cả về kinh tế lẫn chính trị mà vẫn không thể thành công. Trong tình hình lúc đó, hồ sơ xin cấp phép đường bay qua đường ngoại giao gần như bị khép lại vì phía Philippines không hồi âm, ông Hạnh Nguyễn là đầu mối gần như duy nhất có thể tiếp cận Tổng thống Philippines.
Dù là người quan trọng được “chọn mặt gửi vàng” trong quá trình xúc tiến nhưng ngay cả bản thân ông Johnathan Hạnh Nguyễn ban đầu cũng rất sợ trái lệnh tổng thống. Sợ là vì bên phía Philippines, ủng hộ mở đường bay hay không là phụ thuộc hoàn toàn vào quyết định của ông Marcos. Lúc này Philippines đang áp dụng chế độ thiết quân luật. Tổng thống Marcos từng khẳng định không có lý do gì để chấp nhận mở đường bay cả và lệnh không được trình lên nữa. Ai trái lệnh sẽ bị bắt nhốt.
Ông Hạnh Nguyễn những năm 1980. Ảnh: FBNC
Ông Hạnh Nguyễn những năm 1980. Ảnh: FBNC
Ông Hạnh Nguyễn đã thành công khi trình bộ hồ sơ cho Tổng thống Marcos. Ngày 4/9/1985, Tổng thống Marcos thông qua quyết định mở đường bay giữa TPHCM và Manila. Chuyến bay đầu tiên mang về 30 tấn thuốc men, hàng hóa, quà biếu của các Việt kiều gửi về cho thân nhân. Ngày hôm ấy đã mở ra một cơ hội mới cho ngành hàng không dân dụng Việt Nam, nhưng cũng là ngày “người đi mở đường bay” đối mặt “án tử” lơ lửng trên đầu.
Đường bay TPHCM – Manila đã đặt nền móng để ông Johnathan Hạnh Nguyễn đặt chân vào thương trường, bắt đầu bằng chính việc thuê máy bay của Vietnam Airlines để chuyên chở hàng hóa với giá khoảng 32.000 USD/lượt khứ hồi. Vạn sự khởi đầu nan, ông lỗ khoảng 5 triệu USD vì kinh doanh hàng không trong giai đoạn 1985-1988.
5 năm đầu tư đa ngành: kinh doanh siêu thị, cửa hàng miễn thuế nhưng tiêu thụ chậm
Sang những năm 1990, ông Hạnh Nguyễn rút chân ra khỏi kinh doanh hàng không nhưng ông đảm nhận vị trí quan trọng của Philippines Airlines, từ Giám đốc khu vực Đông Dương, sau đó là cố vấn của Tập đoàn. Sau hàng không, ông Johnathan Hạnh Nguyễn chuyển sang kinh doanh đa ngành, như lập liên doanh lắp ráp ô tô Hòa Bình (Hà Nội), xuất khẩu song mây, sản xuất dây khóa kéo, xây khách sạn, làm bếp ga… Ông tự nhận mình “đầu tư như điên” trong giai đoạn đó.
Sau đó, ông Johnathan Hạnh Nguyễn chuyển huớng sang kinh doanh siêu thị, cửa hàng miễn thuế. Gia đình của ông đã mở hệ thống Citimart, Maximark, Miền Đông và Bình Dân. Trong đó, Citimart là mô hình siêu thị mua sắm tự chọn đầu tiên tại Việt Nam, bán hầu hết các sản phẩm nhập khẩu.

Bà Ánh Hoa và Ánh Hồng, chị em gái của ông Hạnh Nguyễn, 2 nữ sáng lập hệ thống siêu thị Maximark và Citimart. (Hiện Maximark đã về tay Vingroup, Citimart bán 49% cho AEON).
Bà Ánh Hoa và Ánh Hồng, chị em gái của ông Hạnh Nguyễn, 2 nữ sáng lập hệ thống siêu thị Maximark và Citimart. (Hiện Maximark đã về tay Vingroup, Citimart bán 49% cho AEON).
Thời kỳ này, việc đưa hàng hóa từ nước ngoài về Việt Nam rất khó khăn vì các cá nhân xuất cảnh bắt buộc phải xin visa. Nhưng nhờ là người khai thông đường bay, 8 thành viên trong gia đình ông Johnathan Hạnh Nguyễn được nhận phần thưởng là 8 cuốn hộ chiếu “ đặc biệt”, được phép xuất cảnh mà không cần xin visa, nhờ đó gia đình ông có nguồn hàng để đưa về Việt Nam.
Hệ thống cửa hàng miễn thuế sau đó được phát triển tới nhiều tỉnh dọc biên giới như Tịnh Biên, Mộc Bài, Lao Bảo, Lào Cai… Thế nhưng, các mặt hàng miễn thuế lại tiêu thụ khá chậm, chủ yếu chỉ bán được những loại có thuế suất cao như rượu, thuốc lá… Do đó, ông Johnathan Hạnh Nguyễn bắt đầu phân phối rượu cao cấp từ năm 1995.Ông Johnathan Hạnh Nguyễn là người chu du rất nhiều nước trên thế giới. Điều đó giúp ông nhận thấy tại các sân bay luôn có cửa hàng miễn thuế. Đó chính là lý do khiến ông làm điều tương tự tại sân bay Nội Bài năm 1993.
"Vua hàng hiệu" chờ đợi mòn mỏi 20 năm mới được bán hàng hiệu
Chính nhờ rượu cao cấp, ông thâm nhập được vào thế giới kinh doanh thời trang xa xỉ, khi tập đoàn mẹ của hãng rượu (LVMH) đồng thời sở hữu nhiều thương hiệu thời trang nổi tiếng như Louis Vuitton, Bulgari, Christian Dior, Fendi… Đến nay, “ông vua hàng hiệu” đã nắm trên dưới 40 thương hiệu cao cấp. Theo ông nhẩm tính, nếu tính riêng nhóm cao cấp thì tập đoàn Liên Thái Bình Dương (IPP) của ông chiếm khoảng 70% thị phần, còn nếu tính toàn bộ dòng trung – cao cấp thì khoảng 40%.

Trung tâm Rex Arcade - địa điểm bán hàng hiệu đầu tiên của ông Johnathan Hạnh Nguyễn.
Trung tâm Rex Arcade - địa điểm bán hàng hiệu đầu tiên của ông Johnathan Hạnh Nguyễn.
Tại TPHCM, các mặt hàng đắt đỏ được đặt tại trung tâm cao cấp Rex Arcade. Đây chính là không gian bán hàng hiệu đúng nghĩa đầu tiên của ông Johnathan Hạnh Nguyễn, bởi, thực tế ông chỉ mới kinh doanh hàng hiệu đúng nghĩa được 7 năm, còn suốt 20 năm trước là khoảng thời gian chờ đợi.
Kể từ khi Việt Nam gia nhập tổ chức thương mại thế giới WTO, các thương hiệu lớn mới ồ ạt đề nghị phát triển đồng loạt tại nội địa, chứ không còn ở các cửa hàng miễn thuế. Hầu hết hàng hiệu bán tại Rex Arcade đều có giá từ vài trăm USD đến vài chục nghìn USD. Ngay trong năm đầu tiên, Rex Arcade đã có doanh thu cao hơn 38% so với dự kiến.
Và 30 năm sau, ông Hạnh Nguyễn đã hiện thực hóa được giấc mơ ngày trẻ của mình. Tập đoàn IPP đã đầu tư hơn 400 tỷ đồng để cải tạo Tràng Tiền Plaza, biến nơi đây thành trung tâm mua sắm hàng hiệu đẳng cấp quốc tế. Chưa hết, số tiền hoàn thiện cho 112 gian hàng và trưng bày hàng hóa của doanh nghiệp và các đối tác lên tới 150 triệu USD.Tại Hà Nội, các thương hiệu thời trang và mỹ phẩm do IPP quản lý lấp đầy 2 tầng của Trung tâm thương mại Tràng Tiền Plaza, khu mua sắm có vị trí đắc địa nhất nhì thành phố. Ông Hạnh Nguyễn đặc biệt yêu thích Tràng Tiền Plaza. “Năm 1984, khi tôi về nước và ra thăm Hà Nội, tôi đã thích Trung tâm Bách hóa Tổng hợp Tràng tiền. Lúc đó, tôi ấp ủ giấc mơ có ngày sẽ tham gia cải tạo toàn bộ trung tâm này để mang lại diện mạo mới cho Hà Nội”, ông chia sẻ.
Tuy nhiên, Tràng Tiền Plaza vẫn còn quá nhỏ bé so với những tham vọng của ông Johnathan Hạnh Nguyễn. “Tràng Tiền như một bức tranh tôi vẽ mà thiếu giấy vậy, diện tích chừng đó, tôi không đủ chỗ để thiết kế, bày hàng. Tâm huyết của tôi là một trung tâm hàng hiệu hoành tráng, đúng nghĩa, một nơi đủ rộng, đủ lớn để quy tụ tất cả các thương hiệu cao cấp của thế giới về đây”.

Dành đến 400 tỷ để cải tạo Trung tâm thương mại Tràng Tiền nhưng với ông Hạnh Nguyễn, Tràng Tiền Plaza vẫn như một bức tranh thiếu giấy...
Dành đến 400 tỷ để cải tạo Trung tâm thương mại Tràng Tiền nhưng với ông Hạnh Nguyễn, Tràng Tiền Plaza vẫn như một bức tranh thiếu giấy...
Các tiêu chuẩn về vị trí của một sản phẩm hàng hiệu đẳng cấp là rất khắt khe. Theo ông Hạnh Nguyễn, Chanel không thể đặt cửa hàng tại Tràng Tiền bởi họ cần cửa hàng diện tích tới 400m2 và bắt buộc phải ở tầng 1 của trung tâm thương mại. Ngoài ra, một gian hàng của thương hiệu lớn phải mất từ 6-9 tháng thi công, hoàn thiện, trong khi thông thường thời gian chỉ cần 1-2 tháng là hoàn tất. Các thương hiệu lớn không muốn có bất kỳ sơ suất nhỏ nào lúc mở cửa, để đảm bảo đẳng cấp của mình được đồng bộ trên toàn thế giới.
Dù vậy, các mặt hàng thời trang đắt đỏ cũng không hẳn là con gà đẻ trứng vàng. Với giá bán mỗi sản phẩm từ vài ngàn tới vài chục ngàn USD, người mua chủ yếu thuộc giới nhà giàu mới nổi, những ngôi sao giải trí và khách du lịch. Trong khi đó, tỷ lệ nhóm người này tại Việt Nam chưa quá nhiều. Do đó, tỷ suất lợi nhuận sau khi trừ đi chi phí đầu tư vào các cửa hàng chỉ còn khoảng 3-5% và thường một thương hiệu thời trang của ông Hạnh Nguyễn mất khoảng 5 năm để hòa vốn.
5 năm kinh doanh nhượng quyền fastfood: Đầu tư 100 triệu USD, vẫn lỗ dài
Lấn sân sang một lĩnh vực mới là kinh doanh nhượng quyền, ông Hạnh chính thức bắt tay với Domino’s Pizza từ năm 2010, sau đó 2 năm là Burger King, Popeyes và Dunkin’ Donuts, kèm theo tuyên bố sẽ đầu tư 100 triệu USD vào ngành fastfood.
Nếu năm ngoái ông Hạnh đã phải than Domino's Pizza "nặng nợ", thì năm nay thương hiệu này càng khiến ông buồn lòng hơn khi dính scandal nhập nguyên liệu quá hạn. Mặc dù phía nhà cung cấp cũng như đơn vị nhận nhượng quyền thương hiệu Domino’s Pizza đã đính chính lỗi này là do nhân viên đóng nhầm dấu hạn sử dụng năm 2016 thành năm 2013 (dấu sử dụng thủ công, số ngày, tháng, năm tự xoay), nhưng tổn hại về thương hiệu là không thể tránh khỏi.Năm 2015, tức sau 5 năm đầu tư vào nhượng quyền fastfood, ông Hạnh Nguyễn phải thú nhận rằng, nhượng quyền là mảng kinh doanh IPP đang gặp nhiều thách thức nhất. Đến nay chỉ Dunkin' Donuts, Illy đạt tới điểm hòa vốn. Popeyes Chicken và Domino's Pizza "nặng nợ". Burger King gặp khó tứ bề.
Burger King lại càng khiến ông Hạnh đau đầu hơn, khi số vốn dự định đầu tư lên đến 40 triệu USD nhưng chẳng có cơ hội giải ngân. Mục tiêu 60 nhà hàng sau 5 năm kinh doanh của Burger King Việt Nam gần như đổ bể, khi đã qua 4 năm mà con số thực tế mới là 13. Dự kiến ban đầu Burger King Việt Nam sẽ đạt điểm hòa vốn sau 5 năm, nhưng IPP phải dự phóng thành 7 năm.
Trước muôn vàn khó khăn, từ giữa năm ngoái, thị trường rộ lên tin đồn doanh nhân Hạnh Nguyễn muốn rút chân ra khỏi cuộc chơi nhượng quyền khi tính toán bán "combo" Burger King kèm Dunkin' Donuts. Tuy nhiên, trả lời Forbes Việt Nam về vấn đề này, ông Hạnh phủ nhận: "Tôi chỉ bán cái gì có lãi, bán cái lỗ sẽ bị người ta ép".
“Kinh doanh là phải chịu đựng”
Rõ ràng, không phải mảng kinh doanh nào của ông Johnathan Hạnh Nguyễn cũng có lãi. Chính ông thừa nhận, hoạt động của IPP lãi có, lỗ có và chiến lược của ông là bù đắp qua lại, nên tất cả vẫn “cùng sống”. Với tầm nhìn đầu tư dài hạn, ông Johnathan Hạnh Nguyễn rất lạc quan về tương lai của Tập đoàn IPP, đặc biệt là khi TPP, điều ông chờ đợi suốt 10 năm qua, được ký kết.
“10 năm qua bán hàng hiệu tôi kinh doanh với quan điểm là phải chịu đựng. Tức cả tôi và đối tác đều chấp nhận mức lãi rất thấp để nuôi thị trường tương lai. Chúng tôi kinh doanh lớn, doanh số lớn nhưng lãi thì rất thấp, bởi thuế đánh vào hàng hiệu rất cao”, ông chia sẻ.
Các mặt hàng thời trang thường chỉ 6 tháng là lỗi mốt. Khi đó, các mặt hàng này cần được xuất ngược trả lại các đối tác. Tuy nhiên, khi TPP được ký kết, Việt Nam gia nhập thị trường chung, thuế giảm, ông Hạnh Nguyễn sẽ không phải tốn kém chi phí xuất ngược các mặt hàng thời trang lỗi mốt về lại cho các đối tác mà có thể mở cửa hàng tại chính Việt Nam. Người dân sẽ có điều kiện sử dụng hàng hiệu với giá mềm.
Vào TPP, người bán hàng hiệu như ông Hạnh Nguyễn sẽ là những người hạnh phúc nhất.
 
Copyright © 2014 Kiến Thức Phổ Thông. Designed by OddThemes